Định Mệnh Của Chiến Binh

Chương 21

Rionna thức dậy, nhận ra hai bàn tay đang đặt trên hông mình trong lúc cậu bé của chàng đang trượt sâu vào nơi nữ tính, bí ẩn của nàng. Thở hổn hển và hoàn toàn tỉnh giấc, nàng khẽ chớp chớp mắt lúc khoái cảm lan ra khắp người.

Caelen đứng phía sau, chẳng hề nói lấy một lời và không ngừng thúc sâu vào nàng hết lần này đến lần khác.

Sự mãnh liệt trong thinh lặng của chồng chỉ càng đầy sự phấn khích của nàng lên cao hơn. Caelen vốn là người cương quyết, kiên định. Một người tình biết quan tâm ân cần lúc trước đã được thay thế bằng chàng chiến binh mạnh mẽ dự định thỏa mãn khao khát của bản thân.

Khi sự giải thoát đến, nó khiến nàng choáng váng. Nó xảy ra quá nhanh và mạnh mẽ đến mức lấy mất hơi thở khiến nàng hổn hển, nằm bẹp trên giường.

Nhưng Caelen vẫn kéo nàng lên cao hơn, đỡ lấy nàng khi chàng tiếp tục thúc vào, hết lần này đến lần khác. Khoái cảm một lần nữa được khuấy động, kéo căng cơ thể nàng hết mức.

Caelen tựa sát vào nàng cho đến khi Rionna có thể cảm nhận từng múi cơ săn chắc và cả sự căng thẳng từ người chồng. Rồi chàng buông hông nàng ra và đặt hai tay lên bờ vai mảnh khảnh. Nàng ngã xuống kéo theo chồng, trong lúc chàng vẫn tiếp tục mạnh mẽ thúc vào.

Cơn rùng mình quấn lấy Caelen, chàng trở nên bất động, nằm sâu bên trong nàng. Cả người chàng rung lên, hơi ấm tràn ngập bao quanh nàng và xoa dịu nơi đó của chàng. Rionna trở nên trơn mượt, mềm mại rồi khẽ cất tiếng rên rỉ khi Caelen căng người áp chặt vào mình.

Rướn người lên, chàng âu yếm, đặt nụ hôn dịu dàng vào giữa lưng nàng. “Ngủ nào,” Caelen thì thầm. “Còn quá sớm để nàng thức dậy đấy.”

Caelen từ từ rời khỏi nàng rồi trở lại giây lát sau với cái khăn ướt và lau sạch người cho vợ mình. Xong xuôi, chàng đặt Rionna nằm ngay ngắn trên giường rồi kéo tấm lông thú nặng trịch đắp quanh người nàng.

Rionna lắng nghe chàng mặc đồ trong bóng tối. Bỏ thêm vài khúc củi vào lò sưởi cho đến khi ngọn lửa cháy bùng lên, sau đó chàng lặng lẽ rời khỏi phòng, để nàng ngủ thêm lát nữa.

Rúc người sâu vào sự ấm áp, cơ thể nàng vẫn còn kích động bởi sự sở hữu mạnh mẽ của chồng. Lần này nàng chìm vào giấc ngủ với nụ cười thỏa mãn trên môi.

“Sáng nay chú thức dậy trễ đấy,” Ewan nói khi Caelen bước vào đại sảnh.

Caelen nhìn anh trai mình đang ngồi gần lò sưởi dùng bữa sáng. “Em bị giữ chân lại trong phòng.”

Ewan che giấu nụ cười toe toét rồi gật đầu. “Ừ, đó là điều thú vị xảy ra với một người đàn ông đã kết hôn phải thế không?”

“Khép miệng anh lại đi,” Caelen gầm gừ.

Trở nên nghiêm túc khi Caelen ngồi vào bàn, Ewan ra hiệu cho người hầu rót đầy rượu cho em trai. “Ta sẽ không nán lại đây lâu đâu, Caelen. Ta muốn đến Neamh Álainn càng sớm càng tốt. Cameron sẽ tận dụng dịp này để tấn công bọn ta trên đường đi. Vợ chồng ta đã phải khởi hành rời khỏi lãnh địa McCabe lúc nửa đêm và đi thẳng đến đây mà không hề dừng chân. Ta dự tính tối nay cũng cần làm vậy đấy.”

“Em có thể giúp gì không?”

Ewan lắc đầu. “Không, chú có nhiều thứ phải làm ở đây. Sự việc thế nào?

Rionna ra sao sau cuộc tấn công?”

Caelen cau mày. “Cô ấy bị đánh đập nghiêm trọng. Cuộc tấn công của bọn hèn nhát ấy nhằm khiến em tức giận mà có hành động ngu xuẩn. Cameron tìm cách nhử em đến tìm hắn. Hắn không muốn tiến hành tấn công trong mùa đông nên vẫn ở trong pháo đài ấm áp và ăn uống thỏa thê trong khi mướn lính đánh thuê làm những việc hèn nhát thay mình.”

“Chú có gặp khó khăn gì trong việc huấn luyện các binh sĩ McDonald hay không?”

Caelen thở dài. “Họ tập luyện chăm chỉ, cần mẫn, nỗ lực và không phải những chiến binh kém cỏi. Chỉ là trước giờ họ không được luyện tập đúng cách thôi. Nhưng cũng không dễ dàng để trong vài tuần có thể điều chỉnh lại những kỹ năng đã thiếu hụt trong nhiều năm được.”

Ewan vỗ vai em trai. “Nếu ai đó có thể làm được điều đó thì người ấy phải là chú đấy. Ta hoàn toàn tin tưởng chú có khả năng biến những người đàn ông đó trở thành đội quân chiến binh hùng mạnh.”

“Anh Alaric thế nào ạ?”

“Chú ấy đảm đương nhiệm vụ lãnh chúa như thể được sinh ra để ngồi vào vị trí ấy vậy. Mọi chuyện trong gia tộc đều tốt đẹp dưới sự lãnh đạo của chú ấy. Alaric sẽ là lãnh chúa tốt và Keeley sẽ làm tăng thêm uy tín cho chú ấy.”

“Vậy thì tốt quá,” Caelen thì thầm.

Ewan đột ngột liếc nhìn em trai mình. “Còn chú thì sao, Caelen? Chú thỏa mãn với cuộc hôn nhân cùng vị trí lãnh chúa của mình chứ?”

Caelen suy nghĩ giây lát, không ngừng phân tích xem có mình hài lòng với cô vợ và gia tộc mới này hay không. Có quá nhiều thứ để bận tâm. Liệu chàng có hạnh phúc không? Lúc trước chàng không biết đến niềm vui là gì. Việc bản thân có hạnh phúc hay không cũng chẳng quan trọng. Điều quan trọng duy nhất là mối liên minh này sẽ được giữ vững và chàng có khả năng trợ giúp anh trai trong cuộc chiến chống lại Duncan Cameron.

Hạnh phúc sao? Caelen cau mày.

“Ta không muốn làm chú khó xử đâu,” Ewan khô khan nói.

“Em có hạnh phúc hay không cũng chẳng quan trọng. Trên hết là chúng ta có thể tiêu diệt Cameron. Em đã có thêm lý do để giết hắn.”

“Ừ, chú nói đúng,” Ewan nói. “Tất cả chúng ta sẽ làm việc đó. Hắn đã mang đến nhiều mối họa cho gia tộc và cả vợ của anh em ta nữa.”

“Hắn đã giết cha chúng ta.”

Ewan thở dài. “Chú không thể cứ mãi tự trách mình về điều đó, Caelen.” “Em không tự đọa đày bản thân đâu. Tất cả chúng ta đã phải trả giá cho sự

non nớt và ngu ngốc của em. Có những dấu hiệu để nhận ra nhưng em đã cố ý lờ đi. Gia tộc chúng ta đã phải trả giá đắt. Cha chúng ta và vợ anh thiệt mạng, còn Crispen thì mất mẹ.”

“Ta chưa bao giờ trách chú cả,” Ewan thấp giọng. “Chưa một lần. Nếu như Elsepeth không làm việc đó, Cameron cũng sẽ tìm cách khác thôi.”

Không thể chịu đựng được việc hồi tưởng lại quá khứ đau thương, Caelen tùy tiện phất tay tạm dừng. Chàng không thích nhắc đi nhắc lại việc mình đã non nớt và ngu ngốc như thế nào. Elsepeth thấy chàng là mục tiêu dễ tiếp cận. Cô ta đã làm chàng tự mãn, rồi dụ dỗ và giam giữ chàng trong sự quyến rũ mình. có lẽ chàng đã làm bất cứ điều gì vì Elsepeth.

Chàng đã yêu cô ta.

Caelen vẫn cau mày tức giận khi thừa nhận điều đó, chàng coi đây là bài học đắt giá để nhắc nhở bản thân về những tội lỗi trong quá khứ. Chàng sẽ không lại lặp lại sai lầm đó. Đối phó với phụ nữ đòi hỏi một cái đầu sáng suốt, không bị che phủ bởi những cảm xúc mù quáng.

“Anh muốn tập luyện chút ít không hay hôn nhân và vai trò của một người cha đã làm anh yếu đi?” Caelen thách thức.

Ánh mắt Ewan sáng lấp lánh. “Chú dự tính làm bẽ mặt ta trước binh lính của mình à?”

Caelen khịt mũi. “Anh chắc chắn có thể thử, ông anh già ạ.”

Rionna uể oải duỗi người, thậm chí còn khẽ mỉm cười trước khi mở mắt. Một buổi sáng tuyệt vời. Hai chân đều ấm áp và nàng không hề muốn rời khỏi giường.

Tiếp đó Rionna mở mắt, chớp chớp ngái ngủ rồi lại lười nhác vươn vai.

Xoay người, nàng hướng mắt đến đôi giày da đặt kế bên giường.

Nàng chớp mắt liên tục rồi ngồi phắt dậy, nắm lấy chăn để che ngực.

Một đôi giày mới toanh. Không chỉ kiểu dáng hợp thời mà còn có lớp lông thú giữ ấm.

Và một chiếc áo choàng lông thú có mũ trùm đầu gấp phẳng phiu để bên cạnh.

Rionna đặt chân xuống sàn rồi lao đến bên những báu vật kia. Chộp lấy một chiếc giày, nàng ngắm nghía xoay trở qua lại, xem xét đường khâu và sự lành nghề của người thợ làm ra nó. Sau đó nàng luồn tay vào bên trong và thở dài thích thú trước cảm giác ấm áp của lớp lông thú.

Hét lên vui vẻ, giữ chặt lấy đôi giày và chiếc áo choàng ngay ngực, Rionna nhảy nhót quanh phòng.

Nàng dừng lại trước lò sưởi, vùi mặt vào lớp lông thú mềm mại. Đây là điều tuyệt vời mà Caelen đã làm. Tại sao chàng có thể tìm được những thứ tốt thế này chứ?

Không thể chờ lâu hơn để thử chúng, nàng vội vàng mặc áo choàng rồi ngồi trên giường đi giày vào.

Nhắm mắt lại, Rionna thở dài một cách ngốc nghếch khi gót chân trượt vào trong chiếc giày ấm áp. Đứng dậy, nàng đi đi lại lại quanh phòng, kiểm tra cảm giác cũng như kích cỡ của nó. Đôi giày vừa khít với chân nàng. Không quá lớn cũng không quá nhỏ.

Chạy đến cửa sổ, vén tấm lông thú qua bên, Rionna ló đầu ra ngoài. Những bông tuyết lười nhác rơi xuống rồi đọng lại trên mặt đất bên dưới. Một ngày hoàn hảo để thử những báu vật mới.

Rionna cười toe toét xoay tròn, mặc áo khoác vào rồi vội vàng rời khỏi phòng.

Nàng thật đáng trách nếu như chẳng ghé qua đại sảnh để xem những vị khách của mình có mặt ở đó không, nhưng giờ nàng thực sự không quan tâm đến điều ấy. Như mọi ngày, Caelen có lẽ đã ở bên ngoài cùng binh sĩ và chàng là người duy nhất nàng muốn gặp.

Đôi giày giẫm lạo xạo trên tuyết nhưng không hề có sự ẩm ướt nào thấm vào ngón chân nên chân nàng chẳng hề cảm thấy lạnh.

Caelen đang đứng cùng với anh trai mình và rõ ràng cả hai đang tính giao đấu với nhau. Nhưng Rionna đang quá phấn khích đến mức không cần cân nhắc xem việc mình làm gián đoạn có thích hợp hay không.

“Caelen!” nàng cất tiếng gọi lúc đến gần.

Ngay khi chàng xoay người về phía giọng nói của mình, Rionna liền lao vào chồng. Caelen loạng choạng vì quá kinh ngạc, nhưng trước đó chàng đã kịp giữ lấy nàng và cả hai đổ nhào xuống tuyết.

“Chúa ơi, người phụ nữ này, có chuyện gì thế? Có ai bị thương sao?”

Rionna ngồi trên người chồng, cười toe toét đến mức gò má phải đau nhức. Nàng cúi xuống, ôm lấy gương mặt tuấn tú và hôn tới tấp, sau đó đặt nụ hôn nóng bỏng mạnh mẽ lên môi chàng.

“Cảm ơn chàng,” Rionna khàn giọng nói. “Em rất thích chúng. Đây là món quà tuyệt nhất mà em từng nhận được.”

Âm thanh thích thú phát ra từ những người xung quanh nhưng nàng phớt lờ bọn họ. Nàng nâng người rời khỏi Caelen, trông chàng vẫn có vẻ sửng sốt và mê mẩn vì những gì mới diễn ra.

Rionna tặng cho những người đàn ông nụ cười rạng rỡ, rồi thực hiện màn nhún gối chào hoàn hảo về phía Ewan.

“Em sẽ để chàng làm tiếp nhiệm vụ của mình,” nàng nói.

Đánh liều ngó về phía Caelen lần nữa, chàng vẫn nằm dài trên tuyết, nét mặt hoàn toàn hoang mang, rồi Rionna xoay người nhảy chân sáo trở về tòa tháp.

Caelen chớp mắt, nhìn chằm chằm theo vợ khi nàng vội vã bước qua đống tuyết. Sau đó, chàng liếc nhìn những người tụ tập xung quanh và cau mày lúc thấy vẻ thích thú của họ.

Ewan đứng một bên, miệng méo mó vì cố không cười lớn rồi chìa tay xuống cho Caelen.

“Ta thấy Rionna thích những món quà của chú đấy.” Caelen nắm lấy tay anh trai và kéo mạnh người lên.

“Lạy chúa, người phụ nữ ấy không hề biết tự kiểm soát mình gì cả,” chàng lầm bầm.

Khẽ mỉm cười, Ewan vỗ vai em trai. “Ta thấy chú vừa ghi điểm với vợ mình. Cam đoan là tất cả mọi người đều sẽ thông cảm nếu chú có tính cáo lỗi rời đi chốc lát.”

Những chiến binh tụ tập quanh đó cười lớn hơn khiến Caelen càng cau mày dữ tợn. Tiếp đó chàng đấm ngay vào bụng của Ewan, hài lòng khi anh trai thốt ra tiếng càu nhàu, đau đớn.

“Vì cái quái gì chú làm thế hả?” Ewan nhăn nhó hỏi.

“Hoàn trả lại cho việc anh đã làm tương tự thế với em khi em châm chọc anh với vợ.”

Ewan cười lớn, rồi xoa bụng. “Ta tin là chú vừa đề cập đến việc ta suýt mất của quý của mình. Thật lạ lùng khi chú dường như cũng phải chịu đựng sự đau đớn tương tự liên quan đến một cô gái tóc vàng.”

Caelen tiến đánh anh trai lần nữa nhưng lần này Ewan né được và cả hai cùng ngã xuống tuyết. Các binh sĩ chen lên trước, tiếng hò reo vang lên khi họ thúc giục hai anh em chiến đấu tiếp. Những cuộc đánh cược nhanh chóng diễn ra còn tuyết thì bắt đầu bay tung tóe khắp nơi.