Những Kẻ Điên Rồ Phải Chết

Chương 7

Một tuần lễ sau cái chết của Jordan, tôi rời Vegas, theo tôi nghĩ sẽ mãi mãi, và quay về New York.

Cully tiễn ra phi trường và chúng tôi ngồi uống cà phê nơi trạm chờ tàu. Tôi hơi ngạc nhiên thấy rằng Cully thực sự dao động vì sự ra đi của tôi.

- Cậu sẽ quay lại, - anh nói. - Mọi người đều quay lại với Vegas. Và tôi luôn có mặt tại đây. Rồi chúng ta lại sẽ có khoảng thời gian vui vẻ với nhau.

- Tội nghiệp Jordan, - tôi than thở.

- Ờ - Cully nói. - Mình sẽ không bao giờ, trong suốt cuộc đời có thể hình dung ra chuyện ấy. Tại sao anh ta làm chuyện đó? Phải chăng do ma đưa lối quỷ dẫn đường?

- Anh ấy chẳng bao giờ có vẻ may mắn, - Tôi nói.

Chúng tôi bắt tay khi nghe thông báo phải lên tàu.

- Nếu về nhà, cậu có gặp chuyện buồn tình, hãy gọi cho mình, - Cully nói. - Bọn mình chí cốt với chau mà. Mình mong được chia xẻ vui buồn với bạn. - Anh ta còn ôm tôi thắm thiết. - Cậu là một con người hành động, - anh ta nói. - Cậu sẽ luôn luôn lao vào hành động. Như thế cậu sẽ luôn gặp rắc rối. Nhớ gọi cho mình.

Thực sự tôi không tin là Cully nói thật lòng, mà chỉ đãi bôi thôi. Bốn năm sau, anh ta thành công lớn còn tôi lại gặp rắc rối to phải trình diện trước một hội thẩm đoàn đang truy tố tôi. Và khi tôi gọi Cully, anh đã bay ngay đến New York để giúp tôi.